KHẢO DỊ: QUA BỜ BIỂN THẦN ĐẦU .(2) Khi ta ra tận nơi xem, thì nước bể trong xanh, Thủy thần dự gì tới việc nhân gian, Mà ngày đêm rong ruổi không lúc nào nghỉ? a.Bản A.117c/l: Quan thời thu Hà . b.Bản VHv.16/3: Y cựu là *. c.Bản 16/3: Đông minh * BF. CHÚ THÍCH: 1.Thần Đầu, tức cửa Thần Phù (xem chú thích số 1, bài 22). 2.Thiên phủ (kho trời), chỉ vùng đất mầu mỡ. 3.Thuyền lầu đánh trống (xem nguyên chú C, bài 22). 4.Cá kình: Loại cá dữ ở biển. Ý thơ nói, cửa Thần Phù có đá chặn dòng nước tưởng tượng như cản lối đi của cá kình vậy. DỊCH THƠ: Xưa ra xem bể nước mông mênh, Ngày đêm xô đẩy khéo vô tình. PHIÊN ÂM: 40. 布政道中 蜿蜒一帶白鹽城 BỐ CHÍNH ĐẠO TRUNG Uyển diễn nhất đái bạch điêm thành, Dũng đạo nam hồi hoán Bố Chinh. Hoàng Tạo DỊCH NGHĨA: CHÚ THÍCH: Chỉ xích thần đô Tam Phụ địa, Dã ưng giản phác tiệm khai minh. TRÊN ĐƯỜNG BỐ CHÍNH Thành cát như muối trắng, quanh co một giải, Từ đường cái quan về phía nam gọi là Bố Chính. Tiếng nói líu lo, nghe có hiểu đâu. Cửa nhà gianh cỏ, quê mùa quen nếp sống; Xóm thôn chài lưới, cũng đủ sinh nhai. Đất này cách kinh đô Tam Phụ, chỉ trong gang tấc, Cũng nên từ giản dị, chất phác, dần mở mang văn minh. 1.Bố Chính, là tên cũ Châu Bố Chính, thuộc Chiêm Thành, năm 1069 Chế Củ dâng đất này cho Lý Thánh Tông. Nay thuộc huyện Bố Trạch, Quảng Bình. 2.Đất Tam Phụ: Tên đất thời Hán, gồm kinh sư và hai khu vực bên phải, bên trái. Đây chỉ khoảnh đất gần kinh đô Phú Xuân. DỊCH THƠ: Quanh co một dải muối vây thành, Nâng dần chất phác đến văn minh. 41. 戲擬瓊林女寄遠 自從車馬出門朝 Đào Phương Bình ĐÙA LÀM THAY CÔ GÁI Ở QUỲNH LÂM GỬI NGƯỜI ĐI XA KHẢO DỊ: it. “Từ buổi sáng, chàng đã ngựa xe ra đi,” Thiếp thầm đếm cây mai bên hiên, quả trĩu cành. (5) a.Bản A.117c/1: Hí nghĩ Quynh Lâm nữ hữu ký viễn Là Để sử ta k k b.Bản A.117c/1: Chiếm 5 c.Bản A.117c/1: Thi . NGUYÊN CHÚ: A.Dùng câu thơ của Đỗ Phủ. CHÚ THÍCH: 1.Cô gái ở Quỳnh Lâm, chưa rõ xuất xứ. 2.Chim hồng thuận lối, chỉ việc thi đậu làm quan. 3.Ô thước bắc cầu, theo Phong tục ký, đêm mùng bẩy tháng bẩy hàng năm, chim ô thước đến sông Ngân làm cầu cho Ngưu Lang, Chức Nữ qua sông gặp nhau. 4.Tam Điệp, dãy núi nằm trên ranh giới giữa hai tỉnh Thanh Hoá và Ninh Bình. Câu này ý nói, hồn thiếp theo mây bay ngó chàng trên đường qua núi Tam Điệp. 5.Cửu Chiêu, tên một bài dật thi được phổ nhạc cung đình, cũng là khúc nhạc vua Thuấn dùng khi mở tiệc. Ở đây ý nói, chàng chỉ say mê với công danh, không để ý đến thiếp. 6.Hưng Khánh: Theo“Chích dị kỉ, khoảng giữa năm Khai Nguyên, đời Đường, trong cung cấm nẩy bốn năm bông thược dược, nhân đem ra trồng trước đình Trầm Hương bên ao Hưng Khánh. Xưa, trai gái yêu nhau thường hay hái hoa thược dược để tặng nhau. đang ở. 7.Người đẹp Hán Dương, phiếm chỉ người con gái đẹp ở kinh đô, nơi chàng |